top of page
Moonlightl

Chương 8: Kết thúc của một khởi đầu (Phần 1)

Updated: Dec 9, 2023


Nụ hôn khiến nơ-ron thần kinh của Shinichi như có dòng điện chạy qua. Ở một khía cạnh nào đó, thứ này thật sự khiến cậu thở phào. Shinichi đã thầm ước ao điều này bao lâu nay - hoặc cũng có thể là một phần trong cậu dám hy vọng thứ này sẽ xảy ra. Quan trọng là, trong đôi mắt xanh thẫm đang khóa chặt ánh mắt cậu kia, Shinichi có thể nhìn thấy nét căng thẳng trong đó, và rằng Kaito cũng có cảm giác giống như cậu. Thật sự nhẹ nhõm mà.

Lưỡi của tên trộm thấm ướt đôi môi cậu và không ngừng tìm kiếm lối vào. Shinichi cho phép điều đó. Nụ hôn sâu dần và cậu cảm nhận đôi mắt mình nhắm chặt hơn khi càng đắm chìm vào nó. Họ khám phá khoang miệng của nhau và tận hưởng sự gần gũi. Shinichi vòng cánh tay qua cổ Kid, đan ngón tay vào mái tóc anh. Mặc cho hình dáng có chút sắc bén, mái tóc ấy thật ra khá mượt. Trong lúc ngón tay cậu đùa nghịch với mái tóc ngắn sẫm màu kia, cánh tay Kid đã ôm lấy hông cậu và kéo cậu lên cho tới khi cậu ngồi vào lòng anh, cơ thể cả hai cọ xát vào nhau và đan xen trong đó là cả tham vọng được gắn kết gần nhau hơn nữa.

Dường như Shinichi nghe được tiếng mình khẽ rên rỉ trong nụ hôn khi bàn tay chai sạm của Kaito lần mò bên dưới áo sơ mi cậu. Những ngón tay thon dài nhảy múa trên làn da bụng nhạy cảm và vẽ những nét vẽ vô định dọc hai bên hông, ngang ngực và lưng cậu. Cảm giác nhột nhột khiến toàn thân cậu run lên. Tiếp đó, những ngón tay dần mơn trớn xung quanh mông cậu. Cả cơ thể Shinichi cong lại. Với một Shinichi không ngừng rên rỉ và cựa quậy trên đùi mình như vậy, Kaito nhanh chóng đánh mất sự tự kiềm chế còn sót lại cuối cùng của bản thân. Không chỉ vậy, xem xét việc chàng thám tử không phản đối điều gì, anh đoán đây cũng chẳng phải là vấn đề to tát gì lắm.

Shinichi bật ra tiếng ngạc nhiên nhưng không ngăn cản khi Kid di chuyển và đẩy cậu nằm ngã ra giường.

Ánh mắt hai người đối diện đối phương.

“Cậu có muốn tôi dừng lại không?” Kaito lên tiếng (bởi vì anh cần phải chắc chắn nếu không muốn lần gặp tiếp theo sẽ ăn trọn cú sút bóng của cậu).

Để trả lời, Shinichi kéo tên trộm về lại nụ hôn khác.

Shinichi trốn thoát khỏi nụ hôn với hơi thở dồn dập. Một tay của Kaito đã lần mò xuống dưới để đẩy đùi cậu lên và vòng qua hông mình trong lúc cậu không chú ý tới. Tay anh ôm trọn lấy ‘cậu’ và bắt đầu ma sát qua lớp vải. Tiếng rên rỉ lớn bật ra khỏi đôi môi và Shinichi nắm chặt lất áo khoác của tên trộm. Cậu hầu như không hề chú ý tới bàn tay khác của anh đã nhanh chóng tháo bỏ cà vạt và các nút áo sơ mi vướng víu, rồi gạt chúng sang một bên để lộ làn da mỏng manh bên dưới (cảm giác giống như đang lột vỏ kẹo vậy, Kaito ngạc nhiên nghĩ).

Shinichi không chắc chuyện gì đang tiếp diễn ngoại trừ việc đột nhiên có một trận ánh sáng lóe lên và một đống khói bay ra. Bất ngờ trước mọi chuyện, câụ hít gần như toàn bộ đống khói vào phổi mình và bắt đầu sặc sụa ho đến chảy nước mắt. Cậu có thể cảm nhận được chuyển động của Kid khi anh bắt đầu quạt cho đống khói bay đi. Và chờ tới khi mọi thứ đã dần ổn, anh mới giúp Shinichi ngồi dậy và vỗ nhẹ vào lưng cho tới khi cơn ho giảm bớt.

“Đó là cái gì vậy?” chàng thám tử lên tiếng, giọng vẫn còn ngắt quãng và đang cố lau đi những giọt nước mắt do khói gây ra.

“Một trong những quả bom khói của tôi,” Kaito nhí nhảnh nói. “Cũng may cậu không kích hoạt thứ nào có chứa hơi mê trong đó.”

Họ nhìn nhau chằm chằm. Quần áo và mái tóc của cả hai đều dính lớp bụi lấp lánh, đặc biệt là Shinichi, người hứng chịu hậu quả nặng nề nhất của vụ nổ và khiến cả gương mặt và cổ đều chịu chung số phận như vậy. Trong một lúc, cả hai đều không cử động hay nói gì. Rồi đột nhiên cùng phá lên cười.

“Đáng lí mọi thứ sẽ thật khó xử,” Shinichi lên tiếng khi đã kìm nén được tiếng cười của mình.

“Và lãng phí cả một đêm tuyệt vời,” anh nói thêm. “Được rồi, để tôi.” Anh búng ngón tay. Lần này Shinichi không còn sặc bởi làn khói nữa nhưng cậu vẫn bật ra tiếng la ngạc nhiên khi bị đè xuống giường lần nữa cùng với bàn tay khéo léo đã nhanh chóng lột bỏ đi những thứ còn sót lại. Khoảnh khắc làn khói hoàn toàn tan biến, cậu đã trần truồng nằm dưới ánh mắt thèm khác của tên đạo chích cũng chẳng còn lại gì. Cái cách mà đôi mắt di chuyển khắp người khiến toàn thân Shinichi nóng bừng lên ngay cả trong cái se lạnh xủa buổi đêm.

“Cậu biết không, cũng khá tình cờ khi bây giờ cậu biết tên tôi.” Nụ cười kia dần trở nên dâm đãng hơn. “Rốt cuộc thì cậu cũng cần phải biết tối nay sẽ hét lên cái tên nào.”

Shinichi đỏ bừng cả người, nhưng cậu không có thời gian để phản bác bởi vì anh đã cúi xuống và lấp đầy đôi môi cậu. Nụ hôn này chẳng còn lại vẻ mềm mại hay chậm rãi. Nó vồn vã và đầy lửa tình, và cũng khiến Shinichi không ngừng tìm kiếm không khí.

Đó là sự khởi đầu của một cuộc tấn công nảy lửa. Bàn tay và đôi môi của vị ảo thuật gia dường như có mặt ở mọi nơi - không ngừng thưởng thức, trêu chọc, tìm kiếm và khám phá hết toàn bộ những nơi nhạy cảm của chàng thám tử. Shinichi chỉ có thể vặn vẹo bất lực trước sự tấn công dữ dội của những cảm giác mới mẻ này.

Tiếp đó đôi môi của tên trộm đã tìm đường đi xuống đó, và tất cả những suy nghĩ còn sót lại của Shinichi đều bị tan rã. Kaito nhếch mép cười, dùng đầu lưỡi không ngừng cuốn lấy và mát xa làn da nhạy cảm của cậu. Có vẻ như nó đã có tầm ảnh hưởng nhất định tới ‘chàng thám tử nhí’, vì Kaito chắc chắn sẽ khiến Shinichi không bao giờ có thể quên đi tối hôm nay.

Lợi dụng sự mất tập trung của Shinichi, Kaito cố định hông cậu bằng một tay và tay khác lần mò tới cái chai bị rớt ra khỏi bộ áo vét khi vụ bom khói nổ ra (một cái like thiệt bự vì đã chuẩn bị cho mọi trường hợp có thể xảy ra). Phủ đầy ngón tay với chất lỏng, anh chà sát bàn tay lên cặp đùi mượt mà trước khi lén lút trượt xuống lối vào bất khả xâm phạm của chàng thám tử. Có vẻ Shinichi không phát hiện khi một ngón tay thấm đẫm dầu bôi trơn chen qua lớp cơ căng chặt và đi vào lối vào chật hẹp bên trong. Nhưng cậu đã nhận thấy khi ngón tay thứ hai tham gia vào cuộc vui cùng với ngón thứ nhất. Kaito rời môi khỏi nơi đó và liếm môi mình, nụ cười không ngừng nhếch cao hơn khi ngón tay tiến vào sâu hơn. Bên trong Shinichi nóng bỏng và chật chội không ngừng bao bọc chúng như một tấm nhung ép chặt những kẻ xâm nhập. Chỉ cần tưởng tượng cảm giác đó khi bao xung quanh dương vật đang không ngừng trương lên của anh đã khiến nó thậm chí còn căng hơn, tất nhiên nếu điều đó xảy ra.

Anh thêm vào một ngón tay và bắt đầu đưa đẩy nhẹ nhàng. Shinichi thở hổn hển và phát ra những âm thanh rên rỉ nhỏ bé khi ngón tay của Kaito chơi đùa bên trong. Chỉ riêng sự kích thích từ những ngón tay đó đã gần như quá lớn. Và thêm cả đôi môi điêu luyện kia thì cậu chẳng còn chút cơ hội. Cậu có thể cảm nhận được sự căng cứng đang lớn dần bên trong mình và cả cảm giác muốn bỏ cuộc trước sự kích thích mãnh liệt này. Ngón tay cậu cuộn tròn tấm trải giường.

Đột nhiên tên trộm rút ngón tay lại. Shinichi rên rỉ phản đối, hé mở đôi mắt mà chẳng thể nhớ lấy đã đóng lại khi nào để quan sát chuyện gì đang xảy ra, nhưng cậu đã chẳng phải đợi lâu. Bàn tay ấm áp vuốt ve phần đùi trong của cậu, không ngừng cổ vũ chúng tách ra hai bên và gửi những cái kích thích dễ chịu chạy dọc sống lưng.

Kaito dừng lại một lúc, chỉ là để ngắm nhìn khung cảnh đang phơi bày trước mắt. Làn da mong manh của Shinichi ửng đỏ vì sức nóng của kích thích. Đôi mắt nhắm lại, đôi môi bị hôn đến sưng lên liên tục hé mở theo nhịp thở. Đôi mắt xanh thẫm lướt dọc xuống theo chiều dài cơ thể của chàng thám tử cho tới bằng chứng của sự kích thích cùng cái lỗ bé nhỏ ngọt ngào đang không ngừng co quắp mời mọc anh. Anh nhếch môi. Ánh nhìn anh lại di chuyển tới đôi chân dài mềm mại đang dang rộng một cách bừa bãi đó. Tất cả đều dành cho anh.

Nhìn lại gương mặt của Shinichi, anh bắt gặp đôi mắt hé mở đang nhìn lại mình. Đôi mắt bình thường màu xanh sáng đã trở nên tối tăm và mờ mịt vì dục vọng.

“Kaito?”

Chỉ như vậy thôi. Anh chẳng thể kìm nén hơn nữa.

---------------------------------------------

Mua hàng từ link được đính kèm trong hình ảnh để mở khóa thêm nhiều chương truyện mới nhé!!!

294 views0 comments

Comments


bottom of page