Mãi cho đến thứ Năm, Haibara mới tìm ra điểm đột phá trong thùng thư bưu điện, hay còn gọi là P.O. box. Bọn họ đều đang ở nhà bác tiến sĩ, đám nhóc thì bận rộn trên sàn nhà để tìm ra đáp án cho câu đố mà tiến sĩ đã đưa cho chúng sau khi bọn họ vừa từ trường về đây. Haibara đang làm việc trên máy tính, còn Shinichi, người đã biết câu trả lời, đang tỉ mỉ dẫn dắt chúng tìm ra vấn đề, hướng dẫn cách giải quyết trong khi quan sát kênh tin tức mà ông đang bật trên tivi.
Đã mười ngày trôi qua kể từ hai vụ án lần trước. Có thể là sự tình cờ, cũng có thể là sự sắp đặt, nhưng không có cách nào ngoài việc chàng thám tử của chúng ta phải tiếp tục chờ đợi. Tin tức ngày hôm nay cũng không có gì quá đặc biệt - một vài tai nạn giao thông và một đợt lạnh giá bất ngờ mà theo ý kiến của Shinichi thì cũng không có gì phải ngạc nhiên khi màn đêm đã giảm xuống hai độ C và để lại vệt sương mù trên cửa sổ.
“Conan”. Ayumi hơi đẩy người cậu. “Đừng xem tivi nữa, chúng ta cần phải giải ra thứ này!”
“Rồi, rồi. Tớ chắc chắn là các cậu đã chú ý tới việc nếu như cậu đọc to những con số này lên, nó tạo thành một câu đúng chứ? Như bác Mori đã sử dụng từ 5563 làm mật khẩu máy tính. GO - GO - RO - SAN. Kogoro-san.” Cậu cuộn mắt. Thật dễ dàng để đoán ra. Mà đúng hơn thì, Bourbon… Furuya Rei, mặc kệ tên anh ta là gì, rõ ràng đã kiểm tra nó.
“Oh!” Mitsuhiko la lên, sau đó tụi nhóc lại im lặng, viết nhanh đáp án xuống phần lề bên phải, cùng lúc đó tiếng đánh máy của Haibara dừng lại.
“Edogawa…” Haibara lên tiếng thật khẽ, nhưng đủ để xuyên qua tiếng la hét thích thú của Genta khi chúng giải mã xong chữ đầu tiên. “Lại đây đi.”
Đứng dậy khỏi sàn nhà và bước tới chỗ cô, hơi nhướng người để ngồi lên chiếc ghế trước máy tính đã lâu đời của bác tiến sĩ. “Cậu tìm được gì rồi à?”
“Ừ. Hắn ta thực sự rất thông minh. Tôi phải liên tục đổi sáu danh tính khác nhau mới tìm ra một người ở trong dữ liệu của CIA.”
“Làm thế nào mà cậu vào được dữ liệu của CIA?” Shinichi ngạc nhiên, sau đó lắc đầu. “Mà thôi, không quan trọng, nói cho tôi cậu đã tìm ra gì đi.”
“Baal Villon là một người đàn ông có tên thật là Claude Arbogast, sống gần Cevennes, Pháp.” Bàn tay Haibara lướt nhanh trên bàn phím. “Anh ta từng có tiền án hình sự - giả mạo tài liệu và sổ sách, cuối cùng chịu mười năm trong tù.”
“Giả mạo tài liệu?” Việc giả mạo này có thể giải thích một vài thứ, đặc biệt là trong trường hợp tráo đổi một vài thông tin quan trọng hay đại loại như vậy. “Còn gì nữa?”
“Thì…” Môi cô hơi mím lại, và ánh mắt thì nhìn chằm chằm vào màn hình. “Anh ta đã chết vào năm 1999.” Shinichi hơi lùi người ra sau tựa vào ghế tựa để cô có chỗ trống khi tiếp tục gõ một vài thông tin, dữ liệu chạy qua với tốc độ còn nhanh hơn khả năng xử lý của cậu. “Nhưng có người vẫn thanh toán cho các hóa đơn của anh ta và quản lý tài khoản ngân hàng của anh ta bằng số nhận dạng ba.”
“Cậu nghĩ hắn ta vẫn còn sống?” Shinichi nói nhỏ, và cô đã nhắm đôi mắt lại trong chốc lát trước khi quay qua nhìn vào cậu.
“Ừ. Và tôi nghĩ anh ta đã hơn 130 tuổi.” Haibara chống tay lên má và nhìn vào màn hình. “Cho dù có là xem xét trường hợp của chúng ta bây giờ,” cô chỉ tay giữa hai người, “tôi không biết làm cách nào mà điều này có thể xảy ra.”
“Chỉ bởi vì chúng ta không biết, không có nghĩa là nó sẽ không xảy ra. Và chắc chắn có mối liên kết nào đó với những món trang sức mà tên giết người đã đánh cắp.”
“Nhưng nó sẽ có mối liên kết gì với Kaito Kid?” Haibara hơi mất kiên nhẫn gõ những ngón tay lên mặt bàn trong lúc Shinichi chần chừ. “Cậu đã có câu trả lời cho việc đó, nhưng vì vài nguyên nhân, cậu không thể nói ra.”
“Tôi có thể nói cho cậu biết là Kaito Kid trước đây đã được giao cho một nhiệm vụ tìm một viên đá có tác động tương tự như vậy, và hắn ta đã bị giết chết khi từ chối việc hợp tác.” Cuối cùng Shinichi cũng nói. “Và nếu như kẻ thù nghĩ rằng Kaito Kid hiện tại là Kaito Kid trước kia, điều này có thể là sự nỗ lực của hắn ta nhằm thu hút Kid vào lãnh thổ của họ.”
“Nỗ lực?” Tầm nhìn của cô trở nên sắc bén. “Vậy cậu nghĩ, hay là biết rằng cuộc bắn tỉa đó tại kho lưu trữ của Tòa nhà Thành phố…”
“Tôi thật sự không biết bất cứ điều gì, nhưng tôi có mối nghi ngờ của riêng mình.” Shinichi thở hắt ra, luồng gió lay động tóc mái cậu. “Tôi cũng nghĩ rằng những người đang tìm kiếm Kid, có một chút nào đó liên quan tới ông trùm tổ chức, điều đó mới khiến cho Vermouth thích thú đối với vụ án này.”
Haibara hít sâu. “Kudo, điều đó…”
“Đúng vậy, điều đó rất nguy hiểm, nhưng… nếu như thật sự là chúng, không có điều gì tốt có thể đến từ món trang sức mà có thể kéo dài tuổi thọ của con người, đúng không?”
“Đây hoàn toàn có thể là một cái bẫy.”
“Có lẽ vậy, nhưng mong muốn khiến cho Tổ chức Áo đen ngã xuống lớn đến nỗi tôi sẵn sàng nắm lấy cơ hội này cho dù nó có là một cái bẫy đi chăng nữa.” Cậu nhìn xuống bàn tay mình, và nhớ tới khoảnh khắc khi chúng đủ lớn để có thể cầm trái bóng chỉ với một bàn tay. “Tôi nợ họ.” Cậu ngước lên và nhìn thấy tầm mắt của Haibara. “Hơn nữa, tôi không thích việc họ nhắm tới Kid.”
“Cậu đang có cảm tình với tên tội phạm đó, thám tử.” Đôi mắt cô ánh lên vẻ chế giễu.
“Không, chỉ là…” Thật phức tạp, cậu muốn giải thích điều gì đó, nhưng cảm giác giống như tự rạch một đường trên bàn tay mình trong một bể toàn những con cá mập đang đói khát khi mà Haibara quan sát cậu ở một khoảng cách gần như vậy. Cậu suy nghĩ để tìm cách đổi đề tài, và khi nhớ tới lời nhận xét khó hiểu mà Haibara đã nói ở trường, lúc cậu đang suy nghĩ cách để có thể ra ngoài kiểm tra điện thoại. “Mà không phải cậu có điều gì muốn nói với tôi sao?” Shinichi hơi dừng lại. “Vào hôm thứ hai ở trường, cậu nói rằng có điều muốn nói với tôi. Chuyện gì vậy?”
“Oh…” Haibara hơi nhích người trên chiếc ghế. “Điều đó… Lúc nào đó khi đám nhóc không ở đây đi.”
“Tại sao cậu lại lo lắng như vậy? Chuyện đó có gì tệ lắm sao?” Shinichi không nghĩ ra điều gì còn có thể tồi tệ hơn nữa.
“Không có, chỉ là…”
“Conan!” Mitsuhiko đứng dậy và đang chỉ vào màn hình tivi. “Cậu đang làm gì ở đó vậy?”
Trong lúc Shinichi bắt đầu ậm ờ để tìm ra câu trả lời đại loại như liên quan đến bài tập về nhà thì Ayumi ôm tay mà la lên. “Kaito Kid lại thông báo một vụ trộm khác kìa!”
-------------------------------------------------------
Nếu mọi người đã đọc tới đây, vậy còn ngại gì mà không cho mình một tim để ủng hộ động lực ra truyện và kéo thẳng xuống dưới, like page để nhận được những thông báo sớm nhất nhé!!!
Comments